Ngày xưa có một vị thương nhân giàu có nổi tiếng là người hào phóng rộng lượng. Phàm là người khốn khó, đến cửa nhà ông đều không ra về trắng tay. Có đôi lần, người ta hỏi xin những thứ mà ông vô cùng trân quý. Lúc ấy vị thương nhân thường nhíu mày, nắm chặt tay rồi thốt lên: “Không được, nhất định không thể để mất!” rồi sau đó lại đem vật phẩm tặng cho người kia. Lời nói và hành động mâu thuẫn của vị thương nhân khiến nhiều người thắc mắc.